“Nối mùa” là tập thơ gồm hơn 100 bài lục bát, do Cao Trần Nguyên làm trong khoảng 5 năm trở lại đây, được sắp xếp làm hai phần: Phần một, hơn 80 thơ đứng độc lập, tưởng chừng như riêng lẻ, rời rạc, nhưng lại được liên kết với nhau khéo léo; phần hai gồm 20 bài có lời bình của các bạn thơ như: Đặng Vương Hưng, Lê Bá Duy, Trương Công Lục, Nguyễn Thanh Tuyên, Võ Quang Diệu, Dương Hoàng Hữu, Thủy Hướng Dương, Kiều Quang Vinh… Các bạn thơ đã yêu mến, quan tâm đến thơ Cao Trần Nguyên. Họ đã không tiếc lời khen, dành tặng cho một cây bút từng trải, yêu người, yêu đời như Cao Trần Nguyên.
Nhà thơ Cao Trần Nguyên quê quán Giao Tiến, Giao Thủy, Nam Định. Ông là kỹ sư Kinh tế Mỏ, từng hơn 40 năm ở ngành Than. Từ công nhân, Ông đã phấn đấu vươn lên Trưởng phòng kế hoạch Công ty than Hòn Gai, Phó Giám đốc mỏ than Cao Sơn, Phó Giám đốc mỏ than Hà Tu. Tuổi thanh xuân của Ông đã gắn bó với hòn than, cả cuộc đời Ông đã trải qua bao thăng trầm của Lịch sử Vùng mỏ. Đến nay, ở tuổi 80 nhưng tình yêu cuộc sống trong thơ ông vẫn hừng hực tuổi xuân và không hề xưa cũ.
Lục bát là hình thức thơ nổi tiếng và lâu đời, đã có các bậc “Tiên tri” cao vời vợi chế ngự, liệu có còn góc nào hậu thế len vào được hoặc làm mới được chăng? Thế mà Cao Trần Nguyên dám đương đầu, không phải chỉ tập “Nối mùa” này mà hai tập trước của ông là “Hoa Lan” và “Nhớ chiều” đã rất quen thuộc với giới thơ lục bát Việt Nam. Ngày hội thơ lục bát hàng năm ông đều tham gia và được mọi người mến mộ.
Thơ Cao Trần Nguyên kín kẽ, cẩn trọng, nhuần nhuyễn, cổ thi… Những bài thơ trữ tình thật đượm đà, tương đối hiếm trong thơ tình hiện đại. Xin trích mấy bài viết về “Đá và nước Hạ Long” trong tập thơ “Nối mùa” của Cao Trần Nguyên:
Giai điệu xanh
Xa xa xanh nước xanh mây
Gần gần xanh đá xanh cây… xanh tình
Tương tư xanh bóng, bên hình
Lụa xanh một giải buộc mình với ta!
Cửa núi
Nhác trông đã thấy hình hài
Như là một góc lâu đài đặt nghiêng
Không gian mở cảnh rất riêng
Xanh trên trắng giữa, dưới biêng biếc mầu
Một thoáng Hạ Long
Đứng trên thềm núi bên anh
Soi mình xuống mặt biển xanh tìm hình
Đá reo trong nước tự tình
Hoàng hôn rơi chạm môi mình mong manh
Em về với biển quê anh
Chiều tim tím núi, sáng xanh biển trời
Đêm nghe tiếng vọng ru hời
Có trong giấc ngủ từ thời Hồng hoang
Bao phen thắng giặc huy hoàng
Thuyền ra khơi với từng khoang cá đầy
Dấu xưa còn lại nơi đây
Từng trang sử có bề dầy Thiên cơ…
Em về viết nhạc làm thơ
Nhớ là còn nợ giấc mơ tang bồng!
Biển chiều
Nửa bãi, nửa lại là bờ
Nửa chiều mà biển đã lờ mờ trông
Nửa Thu, nửa đã là Đông
Heo may gờn gợn, sóng không xô thuyền
Nửa hữu duyên đã là duyên
Biển ơi, thuyền nhớ những miền xa xôi
Nửa đôi rồi sẽ là đôi
Thuyền ơi! Biển giữ đừng trôi tròng tành
Nửa tim tím, nửa xanh xanh
Nửa em có cả nửa anh… biển chiều!
[odex-source url=”https://www.vinacomin.vn/tap-chi-than-khoang-san/cao-tran-nguyen-va-tho-luc-bat-vung-mo-201711131514065437.htm” button=”Theo vinacomin”]